Monday, February 8, 2016

Chuyện Ngắn Ngày Đầu Năm -- Ông Về...


 
~*~
 Tối qua, tức 30 Tết VN, tôi ngủ mơ thấy cảnh VN và thật nhiều người thân, bạn bè... Sau khi thấy đủ mọi người, tôi bỗng thấy ông ngoại ngồi ở bàn cách tôi năm bảy thước. Ông mặc áo xanh da trời, có lẽ màu áo ông chưa bao giờ mặc trong đời khi còn sống. Nhìn ông thật vui vẻ, khỏe mạnh. Tôi Ồ lên một tiếng và kêu "Ông Ngoại!" Chưa kịp đứng lên chạy đến phía ông thì ông đã đi đến phía tôi. Tôi ôm chầm lấy cổ ông và cứ dúi đầu vào cổ ông hôn không dứt... Tôi nói "Sao ông ngoại mặc áo đẹp vậy? Cháu chưa bao giờ nhìn thấy áo này." Ông chỉ mặc những áo thun màu đậm như màu xanh dương đậm, màu đỏ đô... Khi mặc đồ vest và phải mặc áo sơ-mi thì dường như ông chỉ mặc áo trắng... Tôi đâm thắc mắc không biết ai đã may cho ông áo sơ mi màu xanh da trời này... Sau khi ôm ông thỏa thích, tôi giựt mình, cố gắng ghi nhận lại mọi cảnh vật và cảm xúc trong mơ, không sót một chi tiết. "Cuồn phim" này sẽ được quay đến quay lui nhiều lần những khi tôi nhớ ông ngoại... Từ khi ông mất, có lẽ tôi rất thường được mơ thấy ông. Đã gần năm qua tôi chưa gặp lại ông ngoại. Tối qua, tôi cảm thấy quá trời sướng cái bụng - cứ mỉm mỉm cười và nói trong bóng đêm "À, ông về thăm mình...Tết mà!"
*
Sáng ra, tôi hỏi má, "Tối qua ông ngoại về thăm mình... Có ai chiêm bao thấy ông ngoại không?" Song tôi kể chi tiết giấc mơ... Tôi tả lại màu áo của ông và má bảo, "có phải màu xanh Đức Mẹ không?" À há... Sao trong mơ mình không nghĩ ra đó là màu xanh Đức Mẹ ta?... Chắc là vậy rồi. Ông ngoại tôi khi sống ông như một ông tiên... Cả đời sống hiền hòa, giúp đỡ mọi người, chịu nhiều nhọc nhằn và luôn hy sinh, nhịn nhục... Cứ hỏi thăm tất cả những người biết ông ngoại tôi. Ai lại không thương kính ông Cả Viên?... Khi ra đi, chắc ông được Đức Mẹ đưa về nhà Đức Mẹ...
*
Còn được làm người, bất kể kiếp nào... tôi luôn xin được làm cháu ông ngoại... Làm cháu ông ngoại Cả Viên, tôi cảm thấy mình vô cùng diễm phúc... Thương ông, lòng vô vàn hạnh phúc... Được mơ thấy ông khi ông đã ra đi... càng cảm thấy diễm phúc hơn vì biết dù ở bất cứ nơi đâu, ông luôn yêu thương và nhớ đến con cháu của mình.
*
Ông ngoại ơi, cháu thương ông ngoại thật nhiều... Thương vô ngần...
Cảm ơn ông ngoại đã về thăm cháu tối qua...
Hun hun hun hun hun ông thêm vạn cái....
Mimi Baxiđế của ông...

Anne Khánh Vân

No comments: